scroll top
Tủ sách Oden
Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ
viết bởi R.Nguyen
25691
2
17-04-2020
"Tại sao người ta không nhớ một bàn tay ai đó mà phải là khuôn mắt trước tiên?"

"Năm nay tôi 10 tuổi.

Có nghĩa là trước đây 10 năm tôi vẫn còn nằm trong bụng mẹ. 

Mỗi khi đi đâu, mẹ mang tôi đi.

Tôi chưa biết khóc.

Một đứa trẻ khi nằm trong bụng mẹ chắc chắn là không biết khóc.

Tôi muốn các bạn tưởng tượng điều này. Lúc đó chúng ta như thế nào nhỉ? Chúng ta không có ai làm bạn, ngoài mẹ ra. Cho nên bố tôi nói, một đứa trẻ ra đời là một sự may mắn; ngày tôi ra đời là ngày tôi may mắn có thêm bạn mới..."

Và tiếng khóc chào đời là âm thanh tuyệt với nhất.

“Khi một ai đó buồn, họ cần rất nhiều người để chia sẻ. Nỗi buồn chỉ vơi đi bằng tình thương chứ không có một phương thuốc nào hết. Khi chia sẻ một nỗi buồn, chúng ta sẽ không buồn hơn, nhưng người khác lại vui hơn. Và đừng bao giờ quay lưng lại với một con người như vậy. Họ cần những khuôn mặt hơn là những viên thuốc….”

 

Bạn có hiểu rằng ngày bạn ra đời là một ngày rất đẹp, với bố mẹ bạn và với cuộc sống này?

Những mẫu chuyện nhỏ xíu từ cậu bé 10 tuổi sẽ giúp bạn quay về với những năm tháng tươi đẹp của tuổi thơ và giúp bạn hiểu ra rằng "bất cứ điều gì tồn tại trên đời đều mang một ý nghĩa rất riêng" từ đó khơi gợi lại trong bạn một điều mà bạn từng quên mất “trước khi trưởng thành, chúng ta đều từng là một đứa trẻ”.

2 bình luận
Gửi bình luận
Vui lòng nhập nội dung bên dưới
Vui lòng check "Tôi đồng ý với Quy định và Thỏa thuận sử dụng khi bình luận."
HỌ TÊN BẠN*
LỚP
BÌNH LUẬN CỦA BẠN*